­

Review truyện: Mộng xưa - Khốn Ỷ Nguy Lâu

tháng 11 16, 2023

Tác phẩm: Mộng xưa

Tác giả: Khốn Ỷ Nguy Lâu

Dịch giả: Nguyên

Công ty phát hành: Cẩm Phong

Nhà xuất bản: Nhà xuất bản Hà Nội

Ngày xuất bản: 2021

Số trang: 350 trang

Loại bìa: Bìa mềm

Giá bìa: 135.000 VND

Trứng Muối chụp

    Mộng Xưa

    Vào ngày Mười hai hằng tháng, Lâm Gia Duệ sẽ có mặt đúng giờ trước cửa phòng tư vấn tâm lý. Suốt một tiếng ở đó, Lâm Gia Duệ sẽ kể về những giấc mơ của mình, những giấc mơ mà y mắc kẹt trong đó suốt 10 năm. Vì thù hận mà ly biệt, mộng đẹp tuổi trẻ năm ấy vỡ vụn lại biến thành ác mộng. Mỗi đêm nhớ thương biến thành giày vò tự dằn vặt.

    Cùng lúc đó, Lâm Dịch, căn nguyên của những giấc mộng kia, quay trở về với Lâm Gia Duệ sau những năm tháng tha hương. Lâm Dịch vẫn cố chấp đeo đuổi bù đắp, Lâm Gia Duệ càng cố gắng vẫy vùng trong những giấc mơ quen thuộc.

    Cuộc đời này dài như thế, một cái kết hạnh phúc hay một cái kết thương đau mới có thể thỏa được mộng xưa?

    Trích đoạn:

    Quyền lực nhà họ Lâm đã đổi chủ.

    Cả gia đình chen chúc trong phòng khách nhà chính, chờ đợi sự xuất hiện của kẻ từng bị đuổi khỏi cửa, nay trở ai thành người nắm quyền của tập đoàn Lâm thị.

    Chỉ có Lâm Gia Duệ vẫn đang thả hồn vẩn vơ.

    Y ngồi gần cửa sổ, nghiêng đầu nhìn ra ngoài, từ đây có thể trông thấy đóa mẫu đơn đang kỳ nở rộ trong sân. Lâm Gia Duệ mường tượng ra một đôi tay mỹ nhân đương mơn trớn cánh hoa mềm mại, cổ tay ấy nõn nà thanh mảnh, từng ngón như ngọc, kề bên sắc đỏ rực của mẫu đơn trống lại càng thêm phong tình. Ống kính máy quay chầm chậm hướng lên trên, một cánh tay tròn lẳn tựa ngó sen hiện ra, nhích thêm chút nữa là một vạt xường xám bằng gấm màu lục...

    Sot, sot, sot.

    Hình ảnh trong tưởng tượng đột nhiên bị gián đoạn bởi những tiếng bước chân, phòng khách đang ồn ã bỗng chốc lặng ngắt như tờ.

    Lâm Gia Duệ biết là ai vừa tới, nhưng y không quay đầu lại, mắt vẫn đăm đắm nhìn về khóm mẫu đơn trong sân, hình ảnh trong đầu thoáng chốc thay đổi. Khung hình xuất hiện trước mắt lần này là cảnh đêm bên sông Tần Hoài, một cô gái mặc đồ cổ trang ôm tỳ bà rũ mắt vẻ phục tùng, môi gượng cười nét mày thoáng nhăn, đầu ngón tay khẽ gảy, khúc nhạc lay động cõi lòng tuôn ra.

    “Lâm Gia Duệ

    Một giọng nam trầm êm ái gọi tên y, vừa cất lên đã át cả khúc từ bà. Trái tim Lâm Gia Duệ thoáng run rẩy, chớp mắt lại bị kéo về với thế giới hiện thực, y chầm chậm ngoảnh đầu lại, ngước nhìn gương mặt quen thuộc đã xa cách mười năm.

    Gương mặt anh tuấn ấy vẫn hệt như trong dĩ vãng.

    Năm tháng chẳng thể in hằn dấu vết trên dáng hình Lâm Dịch, bất cứ lúc nào hay bất cứ nơi đâu, khóe miệng hắn luôn nhếch lên thành một nét cười nhẹ, nhưng ảnh mắt thi mãi lạnh lẽo vô tình.

    Bỗng một giây, Lâm Gia Duệ ngừng thở.

    Chỉ một giây ấy thôi.

    Thì ra, bao yêu hận tình thù, bao giày vò nhung nhỏ bao day dứt lãng quên, cuối cùng cũng chỉ gói gọn trong một giây lướt qua như thế.

    Lâm Gia Duệ bất giác mỉm cười: “Chú, đã lâu không gặp.



Trà Sữa Trứng Muối




You Might Also Like

1 comments

Tìm Kiếm